Nguyễn Tâm

TÌNH LỠ


 
Em, quá khứ ngày nào còn đó
Có phải chăng những kí ức năm xưa
Trời bên ngoài sao vẫn còn mưa
Để buốt lạnh bao năm dài xa vắng


Ôi thời gian cõi lòng sâu lắng
Ấp ủ tâm hồn từng phút riêng mang
Ngày em đi trống trải không gian
Căn phòng nhỏ nằm im lìm chết lặng


Tình yêu nào trên bờ môi mặn
Vị ngọt ngào hay chua chát đau thương
Ai đã làm cho bến sông tương
Cầu ô thước đôi uyên ương chia cách


Đường vào yêu lắm nhiều ngõ ngách
Lời chung tình đâu vạch thấy con tim
Cơn mộng thường mê ảo lim dim
Kẻ tỉnh người mê ê chề ngang trái


Cành hoa hồng trên tay vừa hái
Là bao lần bị nhành xước gai dăm
Nhưng sắc hồng đâu thắm ngàn năm
Đến đến đi đi tình sao chán ngán


Khi mới yêu toàn lời lai láng
Phai mờ dần theo ngày tháng hư hao
Mỗi cuộc tình lận đận lao đao
Nếu biết thế thì ham chi trái cấm


Vết thương nào cơn đau gặm nhấm
Đã bao lần làm rối rắm tâm tư
Tiếc chăng vì hương ái ân dư
Vài giọt nước sao thấm đầy sa mạc


Em tìm gì thú vui hoan lạc
Hay kim tiền rồi phụ bạc mà chi
Bước chân đi có nghĩ suy gì ?
Sau những lúc em cận kề giả dối


Tiễn đưa em tơ lòng trăm mối
Là cuối cùng trong tăm tối si mê
Bởi tình yêu không lối quay về
Còn bi lụy cảnh vô thường nhân ái


Đây nắm níu giấc xưa tê tái
Em dửng dưng đâu nuối tiếc ngày mai
Lụi tàn dần hình ảnh phôi phai
Tuy sẽ biết em đi không trở lại


Hãy nhìn về nơi đây hiện tại
Bao năm dài đâu người ở cạnh bên
Hướng chim trời mỏi cánh bấp bênh
Tình yêu củ đến nay còn ấp ủ


Cặm cụi tấm thân đời chưa đủ
Quá dại khờ cho một mối duyên tan
Tiếp nối mãi phiền não miên man
Em, tình lỡ tròn đời mang niềm nhớ !


Nguyễn Tâm
04 - 20 - 2011

Được bạn: vdn 22.4.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "TÌNH LỠ"